Tâm trạng con không vui chút nào Chúa ah, lúc này đây thời gian này đây và hôm nay đây con đang nhận thấy con đánh mất đi phương hướng của cuộc sống con.
Con bơ vơ, con cô đơn con cố gắng con buông xuôi, mọi thứ trong con người con nó hòa trộn vào nhau.
con chẳng muốn hiểu ai, con chẳng muốn bận tâm đến việc gì nhưng con lại không thể buông xuôi và cũng không thể làm ngơ. Lòng con thỉng thoảng lại run lên!
Thế là năm nay mình đã 28 tuổi.
So với Dì thì mình đã đi gần hết cuộc đời mình rồi, Dì mất năm 32 tuổi như vậy nếu thì còn 4 năm nữa mình sẽ bằng tuổi Dì mình.
So sáng với người mình vẫn đi tìm thì sao nhỉ: Chúa sống ở trần gian 33 năm và tới 30 tuổi Chúa mới bắt đầu đi giao giảng. Như vậy trong 30 năm kia Chúa làm gì nhỉ, trong cái thời gian từ tuổi 18-30 tuổi ấy?
Không biết lúc đó bà con có nhắc nhở gì tới việc lập gia đình cho Chúa không nhỉ? có thể lắm chứ?
Một ngày như bao ngày bình thường khác, nhưng càng ngày con càng nhận ra sự bất thường trong con.
Vô cảm, lạnh lùng và đôi khi là kém lòng tin nữa.
Con mừng cho Chú vì Chú đã đón nhận được ơn lành từ mẹ, nhưng con Chẳng lấy đó để mà tin tưởng và ao ước gì cho con.
Chán quá MẸ ah, con chẳng còn thấy sự hăng say nhiệt thành trong con, con chẳng còn thấy sự hứng thứ tham gia sinh hoạt trong con. Ngược lại con muốn cô lập mình con với chính con.
Mẹ biết không? con cũng lo cho cái thân con lắm, con cũng lo cho con xa trước cám dỗ lúc nào không hay, con lo con tuột khỏi vòng tay của MẸ, vì con chẳng biết ao ước, vì con chẳng biết kêu xin và con cũng chẳng biết nài van mẹ.
Ước mong ai đó có lạc bước và đọc được những dòng tâm sự này thì hãy thêm cho mình vài lời cầu nguyện. Cầu nguyện cho một con người khô khan bất xứng.
Con vẫn thế, vẫn ốm, vẫn vô hồn vẫn khô khan và vẫn không Đọc kinh sớm tối. Vẫn muốn ở một mình, không thích gặp gỡ không thích nói chuyện..
Những lúc này con tự thấy chán chính mình và con cũng mặc kệ Chúa. Chúa có buồn con cũng chịu.
Hôm qua con để quên chìa khóa xe ở đâu không biết, thế là một đêm và một ngày để xe bên ngoài.
Con nghĩ mãi tìm mãi mà vẫn không thấy được cái chìa khóa đâu cả. Con cũng đã nhờ Chúa chỉ giúp con nhưng vẫn không thấy.
Con đành nhờ Chúa coi giúp con cái xe, Chúa cũng biết con nghèo lắm, mất xe con sẽ tiếc lắm Chúa ah.
Con mong được dâng cho Chúa tất cả những gì thuộc về con, từ cái áo, đôi dép, cái bút đến chiếc xe.. Để người gìn giữ và giúp con sử dụng chúng một cách hữu ích theo ý Chúa muốn.
Con chỉ cần Chúa biết một điều, con yêu Chúa và con muốn yêu Chúa nhiều hơn
Con đây.
Một ngày trôi qua con dâng lên Chúa, một ngày có buồn, có vui và có cả ý nghĩa.
Hôm nay sinh nhật một người bạn, mọi người tập trung cầu nguyện và chúc mừng sinh nhật bạn( tổ chức đơn giản nhưng ấm áp và ý nghĩa, quan trọng hơn là Chúa cũng được mời dự trong buổi sinh nhật này)
Tối về con đã tìm thấy Chìa khóa xe rồi, cảm ơn Chúa thật nhiều vì người đã phải thay con trông xe đó 2 đêm 1 ngày giúp con :43::43::43:
Đến tối hôm nay con vẫn sốt, vậy là một tuần rồi chưa khỏi được Chúa ah, con xin Chúa chữa lành cho con và giúp con mau khỏe lại. Con muốn vào viện thăm người bạn con mới quen Chúa ah.
TRung hôm nay buồn lắm, chắc thằng bé có nhiều tâm sự, con sẽ không hỏi han bạn như trước nữa nhưng con nhờ Chúa quan tâm chăm sóc bạn nhiều hơn và giúp bạn cảm nhận được những ý nghĩa qua những nỗi buồn bạn trải nghiệm.
Th cũng ốm rồi Chúa ah, chắc là sốt như con. Mong Chúa ghé mắt đến bạn giữ gìn bạn để bệnh không nặng hơn vì bạn đang sống một mình Chúa ah.
Xin Ban cho hai em của con có được công ăn việc làm phù hợp với khả năng và sức lực để các em có thể đảm nhiệm công việc và chu toàn nghĩa vụ của chúng con với Chúa.
Mến chúc Chúa tìm được thêm nhiều con chiên lạc và tìm được niềm vui từ những người con của Ngài.
Đừng xét đoán. Nghe dễ quá nhưng thực hành khó quá Chúa ah.
Con là một con người sống trong xã hội và con được mặc trong mình những thứ cám dỗ đặc biệt: ma quỷ, trần gian, xác thịt.
Có phải xét đoán là có tội hay không? theo con thì bản chất là không nhưng vì con người chúng con luôn ích kỷ nhỏ nhen và tội lỗi nên xét đoán luôn là cơ hội cho ma quỷ len lỏi sâu hơn vào tâm hồn và chia rẽ anh em con.
Đừng xét đoán là để chúng con đừng tạo cơ hội cho ma quỷ hay cho chính bản thân chúng con xa vào tội lỗi của chính mình.
Thường ngày chúng con vẫn từng xét đoán anh em con.
Xin cho ch úng con biết sáng mắt sáng lòng để biết nhìn ra đâu là ý Chúa qua những người anh em con.
Con không thích xét đoán nhưng con vẫn đang và từng ngày làm thế, xin Chúa hãy tha thứ và thêm sức cho con để con vượt lên yếu đuối của chính mình,
Chúa yêu!
Mùa chay năm nay con ăn chay duy nhất một ngày vào ngày chay buộc Chúa ah,
Định, rồi lại định, cái dự định ăn chay vẫn mãi nằm đó thôi.
Đôi lúc con thấy chán chính con, vì con không thể làm những việc con đã đề và đã định ra ngày trong tầm tay của con.
Con không biết Chúa nghĩ thế nào về con, nhưng con không đủ can đảm mà hứa với Chúa điều gì hết.
Vì lậy Chúa con sợ thất hứa, con sợ lãng quên và con không muốn thất hứa với Chúa.
xin dâng Cho Chúa tất cả những gì thuộc về con và những gì Người đã cho con để người hướng dẫn con dùng chúng theo ý Người.
Lạc
Thành phố Hoa lệ, thủ đô hoa lệ
Từ nơi đây ta đã lạc trong chính ta
Lạc trong ánh đèn mờ thành phố
Lạc trong dãy nhà nguy nga tráng lệ
Lạc trong mê cung của những nhu cầu vật chất.
Lạc trong ảo mộng của cuộc sống xa hoa
Lạc trong những biển người bất tận
Lạc
Đôi chân lầm lui chân lê bước.
Trượt bước dài đôi bàn chân lạc
Một con người lạc mất hướng đi
" con đừng sống để mọi người quanh con phải buồn, đừng để những người quanh con phải đau khổ vì con.
Lúc cha mới nói con hơi giận cha nhưng con lại nghĩ con có nói gì với cha đâu mà cha nói với con như thế.
có thể Chúa muốn nói với con điều này. Vâng, chắc hẳn là thế rồi.
con biết Chúa ah, con biết con còn ích kỷ, con biết còn còn nhỏ nhen, con luôn tạo cho không khí gia đình căng thẳng thiếu hẳn đi những nụ cười... Con làm cho mọi người luôn căng thẳng và nặng nề. Điều này con biết và con cũng biết đây là nỗi lầm của con. Nhưng lậy Chúa, con phải làm gì để mọi người được vui, con làm gì để mọi người quanh con đừng khổ.
Khó quá Chúa ơii! con yêu Chúa thì dễ nhưng theo Chúa và sống theo đó thì khó quá Chúa ah.
Xin Chúa hãy thêm sức và nâng đỡ con.
Chuyện nữa cũng không kém phần quan trọng:
Nhà mới bị mất cái điện thoại của anh Cương trị giá hơn 1 triệu. Nhưng trong nhà chỉ có mấy em nhỏ thôi, con thì chẳng thể nghi ngờ ai cả vì Chúa cũng biết con không muốn làm tổn thương người khác, nhưng con lo cho các em quá. Mới mấy tuổi đầu như thế mà đã ham mê của cải như vậy, đây cũng là dấu hiệu đầu của những việc làm không tốt nếu cứ để trượt dài thì thành bản tính xấu của người em đó.
Cháu Thường bị nhà nghi ngờ nên thằng bé cứ lầm lì cái mặt ra, thằng bé tạo cả khoảng cách với con nữa, con nói nó không thèm nghe gì cả.
Con chẳng biết phải làm sao lúc này, con không biết có cách nào để giúp các em nó nhận thấy lỗi lầm và hoán cải.
Con chỉ biết chạy đến và kể Cho Chúa nghe và xin Chúa chỉ cách cũng như giúp con uốn nắn các em theo con đường ngay lành.
Còn 1 Chuyện nữa Chúa ah.
Em khánh cá độ bóng đá Thua nhiều quá nên đã phải thú nhận với gia đình nên lộ luôn cả chuyện con đã giúp em nó trả nợ lần trước. Con bị Cậu gọi ra mắng cho tơi bời. Với con thì không sao hết, có bực mình thì cũng bực một tý thôi. Nhưng con cũng lo cho em nó.
Nhận ra mình sai lầm đã khó nhưng để vượt qua những nghiện ngập trong môi trường gây nghiện thì càng khó khăn hơn.
Co n xin Chúa thêm sức cho em để em có thể vượt qua giai đoạn khó khăn này. cũng như giúp tinh thần và thể chất để em có một kỳ thi tốt đẹp theo ý Chúa và ý chúng con.
Làng mình tuần này vẫn con rước Đức Mẹ đi từng nhà để đọc kinh cầu nguyện, Lúc đầu thì con không hiểu nhưng đến hôm nay con đã hiểu được ý nghĩa của việc rước Đức mẹ đến từng xóm và từng gia đình như vậy.
Quả thật, cả làng rồn ràng kinh lễ ở từng nghõ ghách của khu làng, việc Đức MẸ đi từng nhà đã giúp cho bao tâm hồn thức tỉnh sau những ngày dài ngủ quên và giúp thanh tẩy mọi chỗ xóa sạch nơi trú ngụ của Ma Quỷ ..
Cảm ơn Chúa, cảm ơn Người thật nhiều vì Ngài vẫn luôn yêu con và hằng che trở con.
Mến chúc cho tình yêu của Chúa luôn triển nở trên quê hương và đất nước của Chúng con, chúc cho Hành trình của Chúa tìm được nhiều Chiên lạc và thu lượm được nhiều thợ làm vườn nho đến xin làm công cho Người.
Một nụ cười, một câu nói, một cái nhìn thật đơn giản nhưng tất cả nhưng điều đó cũng làm cuộc sống tươi viu thêm màu sắc.
Hãy đơn giản cuộc sống để tìm thấy hạnh phúc trong từng phút giây và từng hơi thở của cuộc sống.
Có những tháng ngày tội lỗi, Nhưng hãy mạnh mẽ lên vì tội lỗi để ta biết cảm thông cho tội lỗi khác quanh ta.
Hãy đứng lên và là chỗ dựa cho những người tội lỗi sau ta.
Sự chết
Lại một con người nữa ra đi.
Không khí cả làng lặng lẽ hơn, mọi bước đi đều có vẻ nhẹ nhàng hơn, máy móc đầu ngừng chạy. Cả làng đang hướng về ông
Cái chết:
Buồn quá, chẳng thể xoa dịu đi được một nỗi buồn lớn lao ấy trong thời gian ngắn,
Tình cảm cũng như một loại sinh vật, nó lớn lên và bám dễ vào nhau.
Sự chết tạo ra một khoảng trống quá lớn trong tầm hồn những sinh vật tâm hồn ấy.
Con sợ, con sợ khi nghĩ đến cái chết của những người thân yêu.
Nếu được ước con sẽ ước con ra đi trước những người thân yêu của con. Nhưng có ích kỷ không khi con đi thì những người thân yêu của con sẽ phải chịu nỗi đau như con.
Xin Chúa hãy xoa dịu và bù đắp những khoảng trống trong những sinh vật đơn sơ ấy, xin hãy cho con biết mãnh mẽ đón nhận những nỗi đau.
Lậy Chúa, con yêu Chúa con muốn được mạnh mẽ bên Chúa nhưng con không biết phải yêu Chúa làm sao.
Xin Chúa hãy giúp con.
Chúa ơi!
Hôm nay con muốn ôm Chúa quá, chỉ thế thôi.
Con lại đang hỏi và đang muốn được Chúa giải thích cho con. Chúa có cần con làm gì cho Chúa trong việc này không?
Con chỉ muốn nói với Chúa rằng, con sẵn sàng. Nhưng tất nhiên phải có Chúa đồng hành cùng con.
Con đường trần gian khó khăn thế này, con thì yếu đuối quá. Không có Chúa dắt con đi con sẽ ngã quỵ ngay trên con đường đi của Chúa.
Chào bạn,
Mình cũng có lúc buồn (nỗi buồn vu vơ), tuy nhiên do mình phải "cày" để kiếm tiền nuôi con cái nên ... stress do công việc ... đã lấn át nỗi buồn ...
Vì vậy theo ý kiến cuả cá nhân mình , bạn nên tìm việc gì đó để làm... và đã đi làm thì phải "đấu tranh sinh tồn" ... , lúc đó bạn sẽ vơi nỗi buồn đi ... ít nhất là một nửa...
@ Chúa yêu !
Hôm nay làm xong hồ sơ bảo hiểm roài Chúa ạ, con cảm ơn Chúa nhiều lắm.
Hôm nay chuẩn bị cho đợt tiếp xức mùa thi mới.
Sao năm nay tâm trạng của con lại thế này nhỉ, lo lắng sao ấy Chúa ah. Mọi năm con có thế đâu cơ chứ.
Con dâng mọi sự lên Cho Chúa, hãy cho con làm công cụ thôi Chúa ah, con chẳng biết lo lắng tính toán gì đâu.
huhuhu :18::18::18::18:
@ sáng nay lại quên dậy đi lễ roài Chúa ơi!
Hhuhuuhu, sao hồi này lười quá.
Chắc hồi này Chúa chán con nên không gọi con dậy nữa :43::43::43::43:
Chúa không gọi thì con để đồng hồ báo thức vậy, nhưng như hôm thứ 2 báo thức rồi con dậy tắt đi và ngủ tiếp.
Khó quá khó quá
@ sáng nay lại quên dậy đi lễ roài Chúa ơi!
Hhuhuuhu, sao hồi này lười quá.
Chắc hồi này Chúa chán con nên không gọi con dậy nữa :43::43::43::43:
Chúa không gọi thì con để đồng hồ báo thức vậy, nhưng như hôm thứ 2 báo thức rồi con dậy tắt đi và ngủ tiếp.
Khó quá khó quá
Chúa nào có chán ai đâu bạn ??? chắc tại bạn hay nghĩ thế thôi
tặng bạn câu này nhé ... mình ko nhớ trích từ sách nào nữa
" Trước khi tạo thành con, ta đã khắc tên con trong lòng bàn tay ta ... "
@ sáng nay lại quên dậy đi lễ roài Chúa ơi!
Hhuhuuhu, sao hồi này lười quá.
Chắc hồi này Chúa chán con nên không gọi con dậy nữa :43::43::43::43:
Chúa không gọi thì con để đồng hồ báo thức vậy, nhưng như hôm thứ 2 báo thức rồi con dậy tắt đi và ngủ tiếp.
Khó quá khó quá
hỳ chúa bảo ta thương con ấy chứ,hôm nay con mệt ta để cho con ngủ.con ko cảm ơn mà còn than vãn nữa hở.
Cảm ơn Chúa,
Hôm nay Chúa lại gọi mình dậy roài các bạn.
Đúng 5h thức dậy, dù hôm qua để quên điện thoại bên phòng của anh nhưng mình đinh ninh không thể muộn đươc, và thực tế là như thế
Cảm ơn Chúa, con biết Chúa yêu con nhiều nhưng con thì chưa yêu Chúa được nhiều như con muốn
@ Chúa ơi!
Chúa ơi, công ty con đang tìm kho Chúa ah, mà con Thấy Chị giám đốc hồi này mệt mỏi quá.
Con cũng muốn tìm để chị ấy đỡ phải lo lắng về việc này.
Con có tìm rồi nhưng chưa thấy.
Chúa giúp con với nhé.
:49::49::49::49::49:
@ ngày 03/07/2010
Ngày nhập trường của các em thí sinh thi đợt 1
Năm nay chỗ nhà Chú có 12 em, nhà Hân có 18 em.
Nhìn nét mặt ai cũng tươi cười rạng rỡ, mệt mỏi nhưng tràn ngập niềm vui.
Ngày nhóm các thành viên có nguy cơ trong Sài gòn rủ nhau đi xét nghiệm.
Cầu chúc cho tất cả những điều tốt đẹp.
Lậy Chúa hôm nay con buồn, con đang suy nghĩ và con cũng muốn dứt khoát Chúa ah.
Cunon là ai? công việc thật sự của cụ non là gì? con nên tiếp tục hay dừng lại.
Em mới sinh viên năm 1 thôi. CHuẩn bị bước sang năm 2 rồi. Ở gò vấp chỗ ĐH công NGhiệp đấy. Chị biết chứ? Nếu được cho em xin cái yahoo rồi chị em ta cùng nhau thủ thỉ nhỏ to chuyện đời chuyện đạo nhé.
Mong hối âm
Chào ký ức tháng 4, Rất vui được gặp em ở đây.
Chị hạnh phúc khi có thêm những người bạn. Tuy nhiên thời gian này chị đang bận 1 chút, Khi nào rảnh chị sẽ add nick em nhé.
Chúc em một tuần an lành
Chúa ơi!
Càng ngày con càng yêu Chúa thế này, và cũng càng ngày con càng nhận ra Chúa thật đáng yêu.
Tối qua đi lễ, trong lúc Cha đang đọc lịch, chán chẳng tập trung được, hôm nay lại không đeo kính nữa chứ. Ngồi từ xa nhìn Chúa chẳng rõ, con bịt tay một mắt lại. Tuyệt vời quá. Nhìn như thế lại thấy Chúa rõ hơn, con bịt tay mắt còn lại để hở 1 chút thôi.
Ze, 1 khám phá tuyệt vời, con đang nhìn Chúa" BẰNG NỬA CON MẮT" hihihi.
Chúa ơi! Chúa đã đưa " cụ non" đến với con. Con tin người có lý do của Chúa, con sẽ để con với những cảm nhận xin Chúa hãy hướng dẫn con.
Nhưng cụ non hồi này ngoan hơn rồi, Suy nghĩ nhiều hơn, đấu tranh nhiều hơn. Xin Chúa hãy bên anh và giúp anh vượt qua lúc này.
Một ngày của con:
Sáng 4h30 thức dậy đi lễ.
Lễ xong 6h10:
Đoạn lễ gọi điện cho cô em gần nhà thờ đi ăn sáng, hai chị em vừa ăn sáng vừa đàm đạo đến gần 7h.
Về nhà đưa ông anh trai đi làm
" anh ơi!
Anh từ trong nhà vệ sinh thò đầu ra. em gọi anh ah?
Vâng
Bảo gì anh thế?
Không, em chỉ gọi anh thôi"
Ông anh của con luôn khổ vì con thế này đây. ( Hôm trước gọi điện rủ anh đi uống cafe rồi để anh ngồi đợi dài cổ ra con con đi chơi.
Tối hơn 10h mới về, con xin lỗi anh rồi bảo" thôi để em đi pha cafe sữa nhé". )
Đưa anh ra chỗ làm vừa quay về đến nhà thì lại thấy thằng em đứng trước cửa( chị đưa em ra bến xe buss nhé) - Ôi trời! chính những việc như thế này dễ làm con bực mình đây. Con đã bảo với em rồi, ngay gần nhà có bến xe buss em đi bộ ra đó, đi về đâu cũng có xe cả. Nhưng không, nó vẫn nhờ con đưa ra cái bến xe buss xa lắc xa lơ với lý do, em đi ở đó quen rồi. ) con ngậm ngùi kiềm chế nỗi bực tức và đưa em ấy ra, coi như cho trọn vẹn mấy ngày em ấy ở đây.
Về nhà còn chút thời gian, ngồi đọc truyện " những đôi mắt lạnh" đọc xong cũng vưa đến h đi làm.
Dắt xe đi làm coi như xong 1 nửa buổi sáng.
Cảm ơn Chúa về tất cả, và giúp em biết kiềm chế những nỗi bực dọc nhỏ nhen đôi khi trỗi dậy trong con.
nghe có vẻ 1hatcat tâm trạng quá đi, chị sống quá nội tâm rồi đó,chij biết trông cậy ở Ngài là chị được tất cả rồi đó chị. Hãy yêu đời và sống thật có ích với mọi người nghe chị