|
hố hố!
em thế đấy cụ non ah
Ngày trước em đã hứa với Chúa" viết thư cho Chúa làm một vụ trao đổi ; em cầu xin cho anh em được quay trở lại còn em sẽ dâng mình cho Chúa, còn trong trường hợp anh trai vẫn xa đọa thì em xin được sống như vậy để cùng chị chăm sóc anh và các cháu"
Thế là; Em sống với suy nghĩ đó, chẳng mảy may quan tâm tới chuyện chồng con.
Nhưng tin vui ùa đến. Em nhiễm viên gan B.
O ồ, thế này thì tu hú roài, hơi buồn nhưng thôi không sao, em vốn mạnh mẽ mà.
Suy nghĩ, lại suy nghĩ; thế này sống 1 mình là cái chắc rồi. Hứa với Chúa rồi thì phải thực hiến chứ. Bởi thế có thằng bé hơn em 1 tuổi theo đuổi em từ năm lớp 12 đến giờ mà em có lung lay gì đâu một lòng kiên vững( tớ không lấy chồng)
Nhưng ôi thôi, cái thân xác em nó mỏng manh dễ thay đổi. ( mạnh mẽ hiên gang trong thời bình, còn lung lay lưu lạc trong thời chiến)
Học xong ra Hà Nội em bị một ông đặt vào tầm ngắm ( ông làm xây dựng trong sài gòn nên chỉ điện thoại tán tỉnh em thôi).
Ông là anh trai của bạn em, sau hai tháng miệt mài gọi điện, ngày nào cũng như ngày nào tối thiểu 30 phút tối đa thì không biết cuối cùng em cũng lung lay.
Em còn nhớ lắm, hắn có 1 câu làm em xúc động đậy " anh đã chọn em, thì dù thế nào anh cũng không thay đổi, dù em có thế nào anh cũng ..."
Ôi! sao niền tin của ông này mạnh mẽ thế, thế là đúng thuốc roài - em ngưỡng mộ niền tin của ông ấy mất rồi.
Thế rồi, án mạng xẩy ra; em chết đứ đự quên cả lời hứa với Chúa, và xin rút lại lời mình đã đã trao đổi với Chúa.
Bắt đầu ván cờ thay đổi, em mê mệt hắn, lo lắng cho hắn và cầu nguyện cho hắn.
Tính em nó thế, không yêu thì thôi khi đã yêu rồi thì yêu trọn tâm trí. Vớii ông này cũng thế,
Yêu hắn nên em tìm hiểu về Thánh bổn mạng của ông ấy để cầu nguyện cho ông ấy.
Thánh Anton- Thế là yêu ông ấy em biết thêm vế 1 vị thánh của Giáo Hội em bắt đầu cầu nguyện với thánh Anton.
Tình yêu! đúng là tình yêu
Trong tình yêu luôn đi cùng đau khổ - mà có đau khổ mới chứng tỏ mình đang yêu. Em yêu hắn và bắt đầu cảm thấy đau khổ trong tâm hồn; xa nhau - khổ, lo lắng - khổ, thất vọng - khổ , ...
Em dùng những đau khổ để học yêu và học cảm nhận, em đã chấp nhận tất cả hy sinh tất cả những gì có thể ( em chấp nhận bỏ tất cả để về quê ông ấy làm dâu và chăm sóc ba mẹ để anh yên tâm với công việc của anh - xây dựng công trình công nghiệp, anh ấy luôn phải đi theo công trình), em vốn là con ham vui ham chơi , em đã làm mọi cách để bon chen ở đô thị này thì việc em chấp nhận từ bỏ quả không dễ.
Rồi em và ông ấy tính đến chuyện cưới xin, Hai đứa tính sau lễ Cầu hồn năm 2007 sẽ cưới . Ngày đó em thành cô dâu rồi thành mẹ ( hé hé), hai đứa còn tính đến chuyện sinh bao đứa con nữa chứ và đứa con cả sẽ dâng cho Chúa.
Hạnh phúc tưởng đã nằm trong tầm tay. Nhưng đến phút cuối lại tuột mất.
Ông ấy hẹn với em về gia đình; 1 việc trọng đại quá
Thế nhưng sau tất cả những khổ đau lớn lao đều vượt qua được - còn cái khó khăn nho nhỏ này lại cản đường em bước đến với ông ấy
lần 1 sau khi hẹn hò về nhà em chơi - đến ngày về ông bảo ông có l6 hàng về cảng phải đi thu xếp gì đó nên không về được ( em bỏ qua nhưng buồn lắm)
Lần 2: là đi gặp đối tác
Lần 3: Chết rồi ( mình ghét những người thất hứa và mình không tha thứ cho họ nếu họ thất hứa tới 3 lần, và lúc này đau khổ thật rồi cao trào thật rồi - Lậy Mẹ, nếu lần này anh lại thất hứa thì dù anh là người Chúa gửi đến cho con, con cũng xin trả lại mẹ, em đã cầu nguyện như thế)
Oze, anh: em ah " mẹ anh mới ở SÀi Gòn ra mà mai anh phải vào SÀi Gòn ngay, nên anh định về gặp mẹ anh rồi sang nhà em sau"
Em nhẹ nhàng và ngọt ngào ; Vâng, anh cứ về với mẹ đi ah, không sao đâu.
Thế coi như đã an bài rồi, con đã nói với Mẹ trước rồi.
Vậy là sự việc xẩy ra, 3 lần thất hứa cho cùng 1 việc, con đã quyết định xong.
Buổi tối đang trên đường về"( hôm đó thằng bạn em chở em về, khổ thân hắn, hắn phải nghe em khóc như mưa - mà chẳng biết an ủi gì nên hắn hát cho em nghe để em đỡ buồn)
Anh: Em về đến nhà chưa?
Em : chưa anh ah.
Anh: Về đến nhà điện cho anh nhé
Em : Dạ không ah.
anh: sao thế, vậy nhá máy rồi anh sẽ điện lại.
Em : im lặng
Anh: anh đang ngồi nói chuyện với Mẹ và Bố về chuyện cưới xin của anh em mình, em nói chuyện với bố mẹ nhé.
Em : dạ thôi ah, anh không phải nói chuyện này nữa đâu.
Anh: em về đến nhà nhá máy rồi anh sẽ điện lại cho em
Em: Thôi anh ah.
Anh : tại sao thế
Em: vì đây sẽ là lần cuối cùng anh nghe thấy giọng nói của em
Một quyết định đã được thực hiện; đau lòng quá tắt điện thoại khóa lại và khóc.
ngày hôm sau ông ấy gọi cho em không được, nên điện cho em gái em bảo em ở nhà để ông ấy chạy từ nhà ông ấy sang nhà em và đưa cả bố mẹ sang nữa - chắc ông nghĩ em giận thôi.
Nhưng em nhắc em gái em rồi " chị ấy không có nhà chị đi đâu em không biết, em không thấy chị về nhà anh ah, anh sang cũng vô ích"
Em thay số điện thoại để chấm hết mọi thứ.
Nhưng ông ấy vẫn biết được số mới của em và vẫn muốn quay lại và ông thắc mắc không hiểu tại sao em lại quyết định như thế.
Sau quyết định đó, em đau lòng hơn 1 năm; trong trhời gian đó lúc nào nước mắt cũng trực trào ra. Tuy nhiên,đã quyết định thì không có sự thay đổi.
Dù tình yêu qua đi nhưng em giữ lại cho mình 1 tình cảm với 1 vị thánh, Thánh Anton.
Nỗi đau, trải nghiệm nỗi đau và 1 vị thánh em đã từng tìm hiểu khi yêu anh .
Và từ ngày dành tình cảm cho cụ non, em lãng quên Thánh Anton để chạy đến với Thánh Giuse là bổn mạng của anh.
Hix, em tệ thế đấy.
Nhưng em không mong có một kết cục như trước nữa đâu anh ah.
Em không muốn tìm hiểu thêm 1 thánh nào nữa với vai trò là quan thấy của người em yêu.
Huhuhu.
Thánh Anton đừng buồn vì con nhé. |
|